Bài đăng phổ biến từ blog này
“Nếu có kiếp sau, tôi muốn làm một cái cây, đứng giữa cuộc đời, không vui không buồn. Một nửa yên trong lòng đất, một nửa bay trong gió, một nửa chìm trong bóng mát, một nửa tắm trong nắng trời. Vô cùng trầm mặc, vô cùng kiêu ngạo. Không cần dựa dẫm, không cần kiếm tìm ai.”
Phật nói có một loài hoa, vô sanh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là thế giới cực lạc quên hết thảy đau khổ.
Có một loại hoa, thoát khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, sinh tại bờ bên kia, không cành không lá, màu đỏ rực rỡ hoa lệ, Phật nói đó là bỉ ngạn hoa. “Bỉ ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến, tình bất vi nhân quả, duyên chú định sanh tử.” Bỉ ngạn hoa, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau, tình bởi vì nhân quả, sinh tử do duyên định sẵn. Khi hoa bỉ ngạn nở, chỉ có một màu lửa đỏ; hoa nở không có lá, có lá không có hoa; tương niệm nhớ mong nhưng không thể gặp nhau, một mình cô độc trên con đường đến bờ bên kia. Kinh Phật nói, tình là do nhân quả, duyên quyết định sinh tử.Duyên đã tẫn thì tình cũng hết. Có kiếp này chưa chắc có kiếp sau, trả hết nợ một đời, thì không thể dây dưa thêm nữa. ...Vì vậy nếu yêu, xin hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi… Ý nghĩa của hoa Bỉ Ngạn loài hoa của sự phân ly Nhật Bản: Hồi ức đau thương Triều Tiên: Nhớ về nhau Trung...
Nhận xét
Đăng nhận xét